Sapa đón tôi vào một sớm đầy sương
Sau cả đêm đi tàu dài dằng dặc, lưng tôi đã mỏi nhừ với chiếc ghế đệm cứng, tôi được hít thở Sapa trong cái tiết trời 16 độ đặc trưng của một thị trấn miền núi. Bình thường, giờ này có lẽ tôi đang uể oải trên giường, suy nghĩ mình có nên đi học hay không, hay đến chỗ làm, thì giờ đây tôi hoang mang giữa đại ngàn núi non. Sapa buổi sớm sương chăng khắp núi, mênh mang nhẹ nhàng như tấm chăn bông, mát lành dịu nhẹ như lòng mẹ. Nhìn những đỉnh núi phủ trắng sương, tôi thấy thán phục non nước mình, có những cảnh sắc hùng vĩ như vậy. Tôi không hối hận khi bỏ lại tất cả để đến đây, đến một thành phố của sương để thưởng thức một bát phở ấm lành giữa tiết trời lành lạnh. Du lịch Sapa đôi khi cũng chỉ cần như vậy.
Một thành phố ngập sương. Ảnh: Hải Linh
6h30 sáng tỉnh giấc ở Sapa. Ảnh: Hải Linh
Một phút lãng đãng ở cà phê chênh vênh
Tôi thích một quyển sách mang tên: “Quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối”, từ đó tôi thích lang thang ở những quán cà phê. Nhưng cà phê ở thủ đô hơi ồn ào, đôi khi lại bụi bặm quá mức. Vì vậy mới thử đến du lịch Sapa.
Sapa có nhiều quán cà phê view đẹp, ở cả thị trấn và trong bản. Bản thân tôi thì thích lãng đãng ở những quán cà phê trong bản ít người hơn. Buổi sớm ngồi ở quán cà phê của Gem, ngắm Sapa trong sương, thấy đỉnh Phan xi păng lấp ló sau rặng sương dày. Chiều chiều muộn, chênh vênh một chút cùng một cuốn sách ở Studio Coffee gần bản Cát Cát. Studio nghiêng nghiêng và lòng mình cũng chợt nghiêng đi một nhịp.
Một chút cà phê ở Gem. Ảnh: Hải Linh
Em lạc ở đâu? Ảnh: Long Nguyen
Chênh vênh một chút Sapa. Ảnh: Hải Linh
Ớ Sapa có một khu phố như thế
Phố đi bộ của Sapa cứ tối đến là tấp nập những gian hàng thổ cẩm và đồ ăn. Dẫu khung cảnh sôi động nhiều người như vậy nhưng nếu vào bất kì một quán nào của Sapa, vẫn sẽ cảm nhận được những điều bình yên.
Đồ ăn Sapa thì có một số đặc sản như: lẩu rau, lẩu cá hồi, đồ nướng, thắng cố,…Tất cả bạn đều có thể tìm trên thị trấn. Khu phố đồ nướng của Sapa thực sự quyến rũ những tín đồ ẩm thực, nhìn những chiếc xiên que trên bếp nướng thấy đáng yêu đến lạ. Ăn vào lại có cảm giác đáng yêu hơn nữa.
Nướng Sapa giản dị không? Ảnh: Hải Linh
Phố đi bộ bán nhiều đồ thổ cẩm, có thể thỏa mãn những tín đồ ưa thích họa tiết. Tôi lang thang ở phố mấy vòng, xin chụp ảnh với mấy bé dân tộc ăn vận xinh xắn, mua cho mình một chiếc khăn để tránh lúc đêm về lạnh. Phố không rộng, nhưng chẳng hiểu sao tôi thích được dạo vòng quanh nó, cảm giác yên bình giữa một khối người tấp nập.
Thiên đường thổ cẩm. Ảnh: Hải Linh
Tôi sẽ không vào một quán bán đồ ăn Tây nào ở Sapa nữa vì nó thực sự không ngon.
Sapa đón tôi bằng một sự êm ái như vậy, điều một thành phố sương đem lại thật khiến người ta nhớ nhung thật nhiều.
Hải Linh